Với những người đã dành trọn niềm đam mê cho giới túc cầu, có lẽ cái tên Ronaldo de Lima đã là một phần ký ức của các thế hệ 7X, 8X hay 9X, là cầu thủ để lại nhiều ấn tượng nhất trong trái tim người hâm mộ. Anh được cả giới mộ điệu đánh giá là huyền thoại của mọi huyền thoại và luôn tạo ra một sức hút vô cùng mãnh liệt với những màn trình diễn không thể tin được trên khắp sân cỏ châu Âu và thế giới. Ngày hôm nay sẽ cùng quý độc giả tìm hiểu Rô béo là ai mà sức hút của anh lại khủng khiếp đến như vậy.
Dù không đẹp trai và có vẻ ngoài cuốn hút như David Beckham, và sự nghiệp của anh cũng có những thăng trầm, nhưng Ronaldo vẫn là một trong những cầu thủ khiến trái tim người hâm mộ bay bổng và là người mà chúng ta không thể không yêu khi tên anh được xướng lên vì sự đặc biệt của anh cùng với những kỹ năng chơi bóng có một không hai của mình.
Người hâm mộ sẽ không thể kìm nén nụ cười của mình mỗi khi nhắc đến tên anh vì nụ cười của huyền thoại Rô béo có một sức hút khó tả. Ronaldo De Lima có nụ cười duyên hấp dẫn và người đàn ông răng thỏ này chính là một trong những cầu thủ vĩ đại nhất trong ngôi đền huyền thoại của lịch sử bóng đá.
Ronaldo giống như nhiều chàng trai Nam Mỹ khác, sinh ra ở một khu vực nghèo khó nhưng yên bình bên ngoài Rio de Janeiro. Tên của Ronaldo có ý nghĩa thiêng liêng vì nó tôn vinh vị bác sĩ đã chào đón anh và cũng là tên của người cha đỡ đầu của anh, một người bạn trong gia đình của Rô béo.
Rô béo là ai? Ronaldo đã lớn lên trong sự nuôi dạy yên bình của gia đình và được trao quả bóng đầu tiên vào Giáng sinh năm 1980. Anh gần như không bao giờ rời bỏ nó và luôn mang nó theo bên mình, kể cả khi đi ngủ. Đây cũng là sự khởi đầu cho sự vĩ đại của cậu bé sau này được cả thế giới túc cầu xưng tụng là người ngoài hành tinh Brazil. Nhiều năm sau, Ronaldo học cách biểu diễn với trái bóng trên đường phố quê hương anh.
Zico, tiền vệ huyền thoại người Brazil, là thần tượng thời thơ ấu của Ronaldo. Anh cũng đã đến sân theo dõi một số trận đấu tại sân vận động Cruzeiro huyền thoại. Ngày bé, Ronaldo thường hay bị bạn bè chế giễu và gọi anh là "Răng thỏ". Bất chấp những nỗ lực của cha mẹ để kiếm tiền để anh có thể theo học tại các trường học nổi tiếng, nhưng Ronaldo lại dành ít thời gian ở trường và thay vào đó thích chơi bóng trên đường phố.
Ronaldo được gọi vào đội tuyển quốc gia Brazil lần đầu tiên vào tháng 11 năm 1993, sau khi chơi ở các cấp độ đội trẻ quốc gia, khi anh đi từ Brazil đến Đức để thi đấu một trận giao hữu tại Cologne. Thành công của Ronaldo với Cruzeiro cho phép anh tiếp tục chơi cho đội tuyển quốc gia khi mới 17 tuổi 2 tháng, nhưng đáng tiếc trong trận đấu đầu tiên trong màu áo tuyển vàng xanh, anh không được tung vào sân chơi trận giao hữu với người Đức.
Nhưng điều gì đến cũng phải đến, Ronaldo ra mắt đội tuyển Brazil lần đầu tiên trong trận giao hữu với Argentina vào ngày 24 tháng 3 năm 1994. Ronaldo được tung vào sân từ băng ghế dự bị, những bước chạy ban đầu của anh gợi nhớ đến huyền thoại bóng đá Pele của quốc gia này. Trong trận đấu thứ hai với Selecao, anh đã có được bàn thắng đầu tiên, bên cạnh đó còn mang về quả phạt đền và kiến tạo khi Brazil của anh đánh bại Iceland với tỷ số cách biệt 3-0. Màn trình diễn này của Rô béo đã thuyết phục huấn luyện viên đội tuyển quốc gia khi đó là Carlos Alberto Parreira xếp anh vào đội hình các cầu thủ được chọn đến xứ sở cờ hoa Hoa Kỳ tham dự vòng chung kết World Cup 1994.
Vào thời điểm đó, giới truyền thông Brazil vẫn đang kì vọng tìm được một Pele mới, một nhà vua mới của bóng đá và Ronaldo là một trong những điểm thu hút chính của World Cup trên đất Mỹ. Lần này, tên tuổi của Ronaldo nhận được sự quan tâm của các đội bóng lớn nhất châu Âu, mặc dù anh không chơi một phút nào trong suốt giải đấu. Ngày đó trong đội hình của Brazil, sự kết hợp giữa bộ đôi Romario và Bebeto đã đưa Selecao đến danh hiệu vô địch thế giới lần thứ tư.
Tuy nhiên, Ronaldo 4 năm sau đã rất khác, không còn sự trẻ trung, ngây thơ của tuổi 17. Lúc này tại World Cup 1994, Ronaldo đã vươn tới vị thế của một ngôi sao lừng danh, khi từng khoác áo hàng loạt các đội bóng lớn của châu Âu như PSV, Barcelona, và bấy giờ đang thuộc biên chế Inter Milan. Ronaldo bước vào World Cup 1998 trên đất Pháp với tư cách chủ nhân của danh hiệu quả bóng vàng và là cầu thủ xuất sắc nhất năm 1997 của FIFA.
Ronaldo được cả nước và giới truyền thông Brazil kỳ vọng, và màn trình diễn của anh được dự đoán sẽ giúp Brazil lần thứ năm đăng quang World Cup. Brazil ra quân gặp Scotland, giành thắng lợi 2-1, đây là trận đấu đầu tiên ở World Cup của Ronaldo và anh vẫn chưa tạo ra được ảnh hưởng. Nhưng mọi chuyện chỉ là vấn đề thời gian cho đến khi Ronaldo ghi bàn vào lưới Morocco ở lần chạm trán trong lượt trận thứ hai.
Đến vòng loại trực tiếp, Brazil tiếp tục giành chiến thắng và vượt qua Chile ở vòng 16 đội và Ronaldo đã ghi hai bàn thắng quan trọng với một quả phạt đền và một pha dứt điểm từ cánh phải từ cự ly 16m. Anh không ghi bàn trong trận tứ kết với Đan Mạch, nhưng nhanh chóng anh đã khẳng định tài năng với hai đường kiến tạo cho Bebeto và Rivaldo trong một trận đấu mà Selecao hủy diệt đối thủ châu Âu ba bàn không gỡ. Ronaldo đánh đầu ghi bàn một lần nữa trong trận bán kết với Hà Lan, khi ấy, huyền thoại Rô béo chỉ mất 22 giây sau tiếng còi khai cuộc để phá lưới cơn lốc màu da cam.
Đoàn quân của Mario Zagallo cuối cùng đã tiến vào trận chung kết để phân định ngôi vương với đội chủ nhà Pháp. Trận chung kết là màn so tài kinh điển giữa Ronaldo và Zidane, giới chuyên môn dự đoán rằng hai cầu thủ xuất sắc nhất của hai bên sẽ có một cuộc đụng độ ngoạn mục, nhưng rồi, một biến cố đã xảy ra, Ronaldo có một vấn đề quan trọng.
Trước khi trận đấu bắt đầu khoảng một giờ, một thông tin đưa ra khiến hàng triệu người hâm mộ trên toàn thế giới sững sờ, ngôi sao lớn nhất của Selecao là Ronaldo không có tên trong đội hình xuất phát và thay vào đó là người đồng đội Edmundo để đá cặp với Bebeto trên hàng tấn công.
Nửa giờ sau, khi các nhà báo, truyền thông, người hâm mộ trên khán đài đang bối rối trước sự biến mất của ngôi sao số 1 tuyển Brazil thì Ronaldo lại xuất hiện và được điền tên trở lại đội hình xuất phát, nhưng anh cũng như các đồng nghiệp của đội tuyển vàng xanh đã không tỏa sáng và chơi vô cùng vật vờ, không với kì vọng của người hâm mộ cũng như người dân xứ sở Samba.
Thậm chí, Ronaldo chỉ tung ra được một cú sút trúng khung thành và không làm khó được hàng thủ của đội tuyển Pháp trong suốt trận đấu, và nên biết rằng hàng thủ của đội chủ nhà mới chỉ bị đánh bại hai lần kể từ khi giải đấu bắt đầu. Dù gặp khó khăn nhưng Ronaldo vẫn tung ra một cú sút căng nhưng vẫn chưa đủ để đánh bại thủ môn Fabien Barthez. Chung cuộc Brazil thất bại thảm hại với tỷ số 0-3, và chiếc cúp vàng lần đầu tiên thuộc về Pháp.
Ronaldo kết thúc giải đấu với bốn bàn thắng và dẫn đầu giải đấu về số pha kiến tạo. Điều này là đủ để Ronaldo được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất giải đấu. Nhưng nó có ý nghĩa gì khi Brazil không vô địch World Cup?
“Tôi có những hồi ức thú vị về World Cup 1998,” cầu thủ xuất sắc nhất của giải đấu sau đó nhận xét. “Đó là một kỳ World Cup tuyệt vời, nhưng chúng tôi đã gây thất vọng trong trận chung kết với Pháp. Bầu không khí trong trận chung kết với nước chủ nhà Pháp đã rất ngột ngạt và càng khó hơn khi bạn đối đầu với một Zidane tuyệt vời."
Ronaldo, cầu thủ xuất sắc nhất của giải đấu, thật trớ trêu khi phải làm nền cho Zinedine Zidane, một người thậm chí đã nhận thẻ đỏ trong kỳ World Cup đầu tiên của anh ta. Ronaldo đã không thể trình diễn những gì tốt nhất của mình ở trận chung kết. Ronaldo đã dính chấn thương kể từ đầu giải do đau đầu gối do viêm gân bánh chè, và anh đặc biệt khó chịu với những mệt mỏi ập đến liên tục. Ronaldo cũng bị đau ở mắt cá chân trái sau một pha va chạm tại trận bán kết.
Nhưng đó không phải là tất cả, điều đáng kinh ngạc là, một ngày sau trận chung kết, bác sĩ của đội tuyển Brazil cho biết Ronaldo bị động kinh và co giật không rõ lý do, khiến anh phải đến phòng khám để kiểm tra, nhưng các bác sĩ tuyên bố rằng không có chấn thương nào đáng kể.
Chỉ 1 tiếng trước trận chung kết, sức khỏe của Ronaldo trở nên đáng báo động. Mọi người đều hoảng loạn, còn Edmundo thì khóc và nghĩ rằng Ronaldo sắp chết. Căn bệnh quái lạ của Ronaldo rõ ràng khiến toàn đội không thể giữ được tâm trạng tốt nhất để thi đấu khi chưa đầy một giờ đồng hồ nữa trận đấu sẽ bắt đầu. Người Brazil chỉ biết ước rằng: Nếu Ronaldo không bị động kinh, có lẽ mọi thứ đã không nghiệt ngã như vậy đối với người dân xứ sở Samba.
Chiến dịch vòng loại World Cup 2002 của Brazil là một chiến dịch đáng báo động, chuỗi thành tích tệ hại của Brazil nói chung và của cá nhân Ronaldo nói riêng. Huyền thoại Rô béo không ra sân bất kì trận nào cho đội tuyển quốc gia kể từ tháng 10 năm 1999 do chấn thương liên miên. Hàng công của Brazil thì thi đấu kém hiệu quả và bị chỉ trích nặng nề, thậm chí khi tiền đạo này trở lại vào tháng 9 năm 2001, anh đã không thể giúp đỡ đội bóng của mình do chấn thương một lần nữa tái phát.
Ronaldo nhanh chóng không còn là ngôi sao được cả quốc gia kỳ vọng như năm 1998, một tình cảnh hoàn toàn trái ngược so với 4 năm trước đó và người hâm mộ tự hỏi liệu sự nghiệp của Ronaldo có kết thúc một cách éo le hay không?
May mắn thay, Ronaldo được triệu tập trở lại trong trận giao hữu với Nam Tư vào ngày 27 tháng 3 năm 2002, chỉ 3 tháng trước khi World Cup 2002 khởi tranh. Phong độ của Ronaldo trong lần trở lại Inter Milan và màn trình diễn tuyệt vời trước Bồ Đào Nha đã thuyết phục Scolari đảm bảo Ronaldo sẽ có mặt trong đội hình xuất phát tại World Cup.
Khác với 4 năm trước, Brazil và Ronaldo bước vào kì World Cup tại Hàn Quốc với sự kỳ vọng rất thấp. Tuy nhiên, khi những kỳ vọng đặt lên vại tạm thời bị dẹp bỏ, Ronaldo đã tỏa sáng rực rỡ. Ở trận đầu tiên gặp Thổ Nhĩ Kỳ, Brazil đã giành chiến thắng 2-1 nhờ bàn gỡ hòa 1-1 của Ronaldo. Đây là bàn thắng đầu tiên của Ronaldo cho Brazil sau 3 năm ròng rã phải nghỉ thi đấu vì chấn thương. Ronaldo lại một lần nữa phá tung lưới đối thủ, lần này là trước Trung Quốc và lập cú đúp vào lưới Costa Rica ở loạt trận thứ 3 của vòng bảng.
Với 9 điểm tuyệt đối, Selecao tiến vào vòng 16 đội gặp đội tuyển Bỉ. Brazil làm chủ thế trận trong suốt hiệp một, dù bị từ chối bàn thắng một cách oan uổng nhưng nhờ có Rivaldo và sau đó là Ronaldo trong hiệp hai, Brazil mới vượt qua được đối thủ khó chịu này. Đến trận tứ kết gặp đội tuyển Anh, Ronaldo và đồng đội bị những người Anh dẫn trước, các vũ công Samba sau đó đã lội ngược dòng nhờ cú đá phạt của Ronaldinho và bàn thắng của Rivaldo.
Ở trận bán kết, Brazil gặp lại ngựa ô Thổ Nhĩ Kỳ, đối thủ họ đã từng đánh bại tại vòng bảng và lần này cũng chính Rô béo là người ghi bàn duy nhất trong trận đấu để giúp Brazil đến với trận đấu cuối cùng và Ronaldo cũng sẽ chơi trận chung kết World Cup thứ hai liên tiếp của mình và kết cục lần này liệu có phải màu hồng với anh hay không.
Zinedine Zidane đã ghi hai bàn thắng để đánh bại Brazil trong trận chung kết năm 1998 và Ronaldo phải làm mọi cách để ngăn điều đó xảy ra một lần nữa. Trong trận chung kết với cỗ xe tăng Đức, Ronaldo là người ghi hai bàn thắng quyết định và chính anh là người đưa quốc gia của mình đến chức vô địch World Cup lần thứ năm, trở thành ĐTQG vĩ đại nhất giải đấu.
4 năm trước, thủ thành Fabien Barthez đã cản phá được cú sút dũng mãnh của Ronaldo, một ngôi sao đang tỏa sáng trên thế giới, nhưng đến năm 2002, khi danh tiếng của anh đang dần phai nhạt vì những chấn thương bủa vây, Ronaldo lại dễ dàng sút tung lưới tuyển Đức, đánh bại Oliver Kahn, thủ môn xuất sắc nhất thế giới thời điểm đó.
Bản thân Oliver Kahn cũng phải thú nhận rằng Ronaldo là một thiên tài nhờ thể chất nhanh nhẹn và khả năng ghi bàn từ mọi vị trí, và đây như một lời tán dương dành cho tiền đạo răng thỏ xuất sắc này. Ronaldo là cầu thủ ghi bàn hàng đầu của giải đấu với 8 bàn thắng, trong đó có 2 bàn ở trận chung kết.
Năm 1994, anh chỉ đóng vai trò dự bị, đến năm 1998, anh gặp vấn đề nghiêm trọng trong những giờ phút cuối cùng, và rõ ràng cúp vàng World Cup 2002 là danh hiệu mà Ronaldo xứng đáng nhất. "Hơn hết, chiến thắng đó khiến tôi hạnh phúc vì đã có bốn năm khó khăn sau World Cup 1998, bị hai chấn thương đầu gối rất nặng chỉ trong vòng hai năm, nhưng tạ ơn Chúa, tôi đã kịp bình phục để lấy lại thể trạng và thể lực để kịp thi đấu giải đấu và làm điều gì đó để đền đáp người dân Brazil”.
Có điều gì đó tương đồng giữa World Cup 1998 và World Cup 2002 khi cầu thủ hay nhất giải đấu đều phải làm nền cho người ghi hai bàn, và may mắn thay, lần này Ronaldo không còn phải làm nền cho kẻ chiến thắng mà người hay nhất giải đấu Oliver Kahn phải làm nền cho vinh quang của huyền thoại Rô béo. Rõ ràng, hơn ai hết Ronaldo hiểu rất rõ, 2 bàn thắng trong trận chung kết có giá trị gấp 1000 lần danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất giải đấu.
“Khoảnh khắc đáng nhớ nhất là khi tôi đặt tay lên chiếc cúp vàng, nâng nó lên và hôn nó. Điều hối tiếc duy nhất của tôi là không có bức ảnh đi kèm. Vô địch World Cup là phần thưởng cao nhất mà một cầu thủ có thể nhận được. Đó là một danh hiệu tập thể, một danh hiệu mà mọi quốc gia đều khao khát có được”, Ronaldo chia sẻ.
Mở đầu ở World Cup 2002 của Ronaldo chắc chắn là cực kỳ trái ngược với năm 1998, cũng như trận chung kết của anh. May mắn thay, với sự trái ngược lần này thay vì ngôi Á quân, anh lại vinh dự là nhân vật chính và ẵm trên tay chiếc cúp vàng danh giá nhất, chứ không phải danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất hữu danh vô thực như 4 năm trước đó.
Ronaldo đã trở thành vua phá lưới World Cup 2002 với tám bàn thắng, nâng tổng số bàn thắng của anh trong giải đấu lên con số 12, ngang bằng kỷ lục của vua bóng đá Pele cho đội tuyển quốc gia Brazil. Khi được bao quanh bởi tất cả sự tráng lệ, có lẽ mỗi vị Vua nên dừng lại vào thời điểm thích hợp để lưu lại những kỷ niệm tuyệt vời nhất của mình.
Ronaldo đến với vòng chung kết World Cup 2006 lần thứ tư tại Đức, nhưng tình trạng thể chất của anh rất đáng báo động. Huyền thoại người Brazil nặng tới 90,5 kg, nhiều hơn 8 kg so với năm 2002. Do đó, Ronaldo được đặt biệt danh là "Rô béo". Ronaldo đã không thi đấu kể từ ngày 8 tháng 4 và buộc phải bỏ lỡ cả mùa giải từ trận đấu giữa Real Madrid với Real Sociedad ở phút 64.
Vòng mở màn World Cup 2006, Brazil đánh bại Croatia 1-0 và Australia 2-0, nhưng Ronaldo không ghi bàn. Sau đó, anh ghi hai bàn vào lưới Nhật Bản, giúp anh và vua dội bom Gerd Muller của Đức trở thành cầu thủ ghi bàn nhiều nhất mọi thời đại tại World Cup.
Ronaldo tại World Cup có thể nói là đầy đủ hỉ nộ ái ố trong cuộc đời, là sự trưởng thành của một người đàn ông đích thực, là từ một cầu thủ trẻ học hỏi kinh nghiệm từ các bậc tiền bối để trở thành một cá nhân xuất sắc và đầy tham vọng nhưng đã bị sóng gió cuộc đời đánh gục với những chấn thương dai dẳng.
Nhưng điều đó là không đủ để đánh gục Ronaldo de Lima, anh đã trở lại với ý chí mạnh mẽ và kiên định hơn bao giờ hết vào năm 2002. Sau khi trải qua tất cả những khốn khó trong sự nghiệp, Ronaldo lạnh lùng hướng tới chiến thắng, tới với đỉnh vinh quang mà anh xứng đáng để đạt được và cũng đã mong chờ trong 8 năm ròng rã.
Kỷ lục ghi bàn của Ronaldo có thể bị vượt qua bởi Miroslav Klose, nhưng không người hâm mộ bóng đá nào có thể quên được một tiền đạo cực kỳ điêu luyện với tài năng khiến ai cũng không khỏi nể phục mỗi khi nói về anh. Với những pha bóng siêu phàm như vậy, những người hâm mộ sẽ khó lòng tìm được một cái tên có thể khỏa lấp được khoảng trống mà người ngoài hành tinh để lại ngày anh tuyên bố giải nghệ. Với rất rất nhiều người, sẽ mãi và chỉ mãi có một cái tên xứng đáng là huyền thoại của mọi huyền thoại và đó chính là Ronaldo de Lima.
Nếu bạn là fan bóng đá và yêu thích các chủ đề và câu chuyện của các cầu thủ nổi tiếng như Rô béo là ai? Hãy để lại bình luận cho BONGDAINFO nhé, chúng tôi luôn cố gắng đem đến những đề tài cũng như những kiến thức bổ ích cho cộng đồng người xem tại Việt Nam. Nhớ lưu lại ngay bongdainfo.app để nhận được những tips soi kèo hay và cập nhật sắp diễn ra đầy đủ và chính xác nhất.
Copyright © 2008 Bóng Đá INFO,
All rights reserved.
Bóng Đá INFO - Nguồn dữ liệu tỷ số trực tuyến BONGDASO nhanh và chính xác nhất, trang thông tin tổng hợp bongdalu bongdainfo.app cập nhật tin soi kèo
Thời gian hoạt động : 24h từ Thứ 2 - Chủ Nhật (Bao gồm cả ngày lễ)
Chịu trách nhiệm nội dung: Tống Nhật Vũ
Địa chỉ: